Thứ Tư, 11 tháng 10, 2017

Nỗi cô đơn dịu nhẹ

Ai đã đi qua nỗi cô đơn, đủ cảm nhận thấy đi trên đó dịu nhẹ như dẫm chân lên những chiếc lá rụng mùa thu 🍁. Thèm một bữa cơm chiều, hay những lúc về trễ muộn có người đợi bữa ăn cùng 🍚. Thèm khi se lạnh có ai khoác cho một chiếc áo, hay đơn giản là một cái ôm ấm áp. Thèm được cái sự quan tâm nho nhỏ xinh xinh hàng ngày 😍. Tình yêu đâu cần đòi hỏi nhiều, chỉ là cùng yêu nhau, biết tinh tế hiểu nhau, quan tâm nhau là đủ 💜.

Những chiếc lá thu bay xào xạc, bước chân vẫn dìu dịu bước trên lá 🚶. Đến bao giờ tình yêu đôi lứa mới lớn hơn cánh yêu cái tôi cá nhân 💔. Sự bướng bỉnh, kiêu kỳ, bồng bột nóng giận  thật lạc lõng với tình yêu.

Đã bao giờ bạn cô đơn đến độ đánh thức mọi giác quan tìn cảm và lý trí. Bạn hiểu chính mình trên mỗi đoạn đường thì sẽ hiểu người khác, biết thông cảm và bao dung hơn, biết kiểm soát cáu giận và biết tha thứ. Chúng ta hiền lành dịu dàng không phải vì tính cách yếu mềm mà là vì chúng ta hiểu biết. Hiểu biết mới không để cái tức giận nhỏ, ham muốn nhỏ ảnh hưởng đến cái lớn. Người cô đơn mềm mại, nhún nhường và có tự trọng đó là thể hiện sự tinh tế.

Dục tính khiến con người cháy bỏng, nhưng cô đơn mới giúp con người có thể cảm nhận thật sâu lắng. Cô đơn là lúc dễ cảm nhận thấy tình cảm trongb chính mình, sợ hãi cô đơn và chỉ cảm thấy mệt mỏi chính là đi qua mùa thu mà không biết mùa thu cũng rất đẹp.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét